Tra Tiểu Tân cả người đều thở dài nhẹ nhỏm,quả nhiên nam nhân đều dùng nửa thân dưới suy xét vấn đề,nàng kiên định gật đầu: “So với trân châu thật đúng là !” Chưa nói xong lại thêm vào câu: “Hơn nữa ngươi không cần học tiếng cầm thú cũng có thể ôm mỹ nhân.” 
“Cầm thú…” Người nào đó nghe hai chữ đó xong cười đến hai mắt híp lại thành một đường sắc bén. 
“Hì hì,con mèo ,con chó không phải là cầm thú sao? Tóm lại việc này không nên chậm trễ hay là chúng ta về nhà ngươi sớm một chút để thương luợng đại kế tán gái đi!” Tra Tiểu Tân thấy hắn muốn phát hỏa liền nhanh như chớp chạy về Mộc vương phủ. 
Mộc Xuân Phong nhìn bóng dáng nàng khóe môi chợt hiện lên một nụ cười, hắn làm sao thích nữ tử Ninh Thanh kia,hắn chỉ muốn cùng nàng có nhiều thời gian ở cùng một chỗ,hắn cố ý không nói rõ nguyên nhân.Mà Ninh Thanh chẳng qua là một cái cớ thôi. 
Ôn nhu kế hắn còn muốn áp dụng nhưng mục đích thì không giống như lúc đầu. 
Cùng Mộc Xuân Phong nói xong tán gái đại kế khi trở về nhà đã tới chạng vạng ,Tra Tiểu Tân mua rất nhiều đồ ăn vặt mang về nhà,khi bước vào nhà nhìn thấy bên trong một đống hỗn độn mà người khởi xướng chính là người đang ở nơi đó lục tung lên. 
“Nơi này không có…”Gia Luật Hằng vừa tìm vừa nói ,lôngmày nhăn lại thật sâu, nhập tâm quá mức nên không phát hiện có người đứng ở cửa . 
Tra Tiểu Tân đem tất cả đồ ăn vặt đặt lên bàn sau đó đi đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403854/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.