

Nóng bức dai dẳng mấy ngày liền như muốn nướng chín cả cá dưới sông, khiến cho Hứa Hạ mới bước ra từ tiệc rượu nóng đến không chịu được. Cô vừa chống lên người bạn chí cốt Lâm San, vừa muốn cởi đôi cao gót thắt dây dưới chân xuống.
"Cậu cởi ra làm gì?" Lâm San vội vàng giữ phần váy sắp bị Hứa Hạ kéo tuột.
"Đôi giày đẹp mã... như đồ tra tấn này không mang cũng chẳng sao." Hứa Hạ nghiến răng đau đớn.
"Nhưng tụi mình đang đứng trước cửa khách sạn năm sao. Còn có một đám nhóc con dễ thương đang nhìn qua đây nữa. Cậu làm vậy mất mặt quá đi." Lâm San định cản lại, nhưng Hứa Hạ đã xách giày lên, chân trần đứng trên đất mất rồi. Đôi chân trắng nõn, thon thả trên nền đá cẩm thạch đen càng trở nên mềm mại, sinh động.
Hứa Hạ nương theo ánh mắt si mê của Lâm San nhìn qua. Quả nhiên, cách đó không xa có bốn, năm cậu chàng đang đứng. Ai nấy tóc tai gọn ghẽ, dáng người cao gầy, còn mặc y đúc... đồng phục học sinh.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.