Chương 26: Lục Thượng
Trước sự niềm nở của nữ nhân viên, Duyệt Duyệt trông không khác gì bà cô lão luyện, chẳng những không sợ, mà còn vui vẻ tận hưởng cảm giác khi được người khác khen xinh. Hứa Hạ thầm nghĩ, cỡ này lớn lên kiểu gì cũng làm khổ mấy cậu chàng.
“Cậu trông chừng Duyệt Duyệt một lát, tôi vào thử đồ trước.” Hứa Hạ dặn dò Tịch Trạch. Cậu liền túm lấy Duyệt Duyệt đang chạy nhảy lung tung, kéo cô bé ngồi xuống sô pha.
“Dượng nhỏ, dượng nắm con chặt quá.” Duyệt Duyệt vừa nói, vừa gỡ tay cậu.
Tịch Trạch nới lỏng nhưng không buông: “Đừng chạy loạn, kẻo va vào đâu đó lại khóc nhè. Nhóc có biết lúc nhóc khóc trông xấu lắm không?”
Duyệt Duyệt tròn mắt, kinh ngạc nhìn Tịch Trạch. Cô bé nào nghe thấy có người bảo mình xấu bao giờ, nên vẩu cái miệng nhỏ, tủi hờn nói: “Dượng nhỏ xấu tính.” Miệng thì nói thế, nhưng vẫn ngồi ngay ngắn bên cạnh cậu.
Mắt Tịch Trạch thoáng hiện vẻ đắc ý. Mấy ngày nay, cậu đã thấy được sự đáng yêu của bé con, cũng nếm trải lúc cô bé bướng bỉnh, khóc rống lên thực khiến người ta phát rồ. Có điều, cậu phát hiện ra rằng Duyệt Duyệt rất để ý chuyện đẹp xấu. Cho nên vừa rồi mới nói như vậy, ai ngờ hiệu quả phi thường.
Hứa hạ thay đồ xong, thấy Duyệt Duyệt ngoan ngoãn ngồi kế Tịch Trạch, chỉ là vẻ mặt có hơi ấm ức.
“Chị ơi, chị mặc bộ này đẹp quá, vừa tôn dáng, vừa có khí chất, hợp vô cùng.” Nhân viên bán hàng không tiếc lời khen.
Hứa Hạ xoay vài vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vua-tron-18-cua-toi/5071339/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.