Chương 10: Viếng Thăm Bất Ngờ
Nghĩ tới yêu cầu mang cơm của Lâm Tú, Hứa Hạ đương nhiên không làm theo. Dẫu sao đó cũng là trường học, cô cũng không ngốc tới mức tìm đến tận cửa lớp.
Nhìn ba món ăn cùng một món canh trên bàn, cầm đũa lên cũng chẳng còn hứng ăn. Hôm nay gặp Tịch Trạch ở trường quả thực quá đột ngột, huống hồ ngày sau còn phải sống trong cảnh lo lắng và dè dặt. Nghĩ tới thôi cũng áp lực vô cùng. Tâm trạng Hứa Hạ không khỏi nổi lên chút buồn bực.
Dọn đồ ăn vào tủ lạnh xong thì Hứa Văn Hữu gọi tới. Hứa Hạ vội vàng bắt máy.
“Alô, cha, cha ăn cơm chưa?” Cô cố gắng hỏi một cách tự nhiên.
Nhưng dường như Hứa Văn Hữu đang không vui, ông lạnh lùng nói: “Mẹ A Trạch vừa gọi điện thoại cho cha. Con sao vậy, sao không gọi A Trạch về ăn cơm?”
Ở đây có một rổ Pandas
Hứa Hạ vội giải thích: “Con có nhắn tin lẫn gọi điện thoại cho cậu ấy rồi, nhưng mãi không có hồi âm. Có lẽ còn đang ở trường ạ.”
“Vậy sao không chuẩn bị mang qua cho thằng bé từ sớm?”
“Con… con không liên lạc được với cậu ấy, sợ tới nơi lại tìm không thấy. Cho nên…” Cô bịa ra một lý do.
“Hứa Hạ.” Hứa Văn Hữu ngắt lời cô: “Con có biết cha không thích nhất điều gì ở con không?”
Tim Hứa Hạ đau nhói, nụ cười trên môi tắt dần.
Hứa Văn Hữu tiếp tục trách: “Ta ghét nhất việc con luôn viện cớ cho mọi việc mình làm. Từ bé đến lớn đều như vậy. Còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vua-tron-18-cua-toi/4922047/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.