Chương 11: Làm Văn
Câu trả lời trôi chảy của Tịch Trạch khiến Lâm Tú tạm thời bỏ qua sự bất mãn đối với Hứa Hạ. Bà ta đi tới đi lui mấy vòng quanh phòng khách rồi mới chuẩn bị về.
“Mẹ, đưa chìa khóa cho con.” Tịch Trạch duỗi tay ra.
Lâm Tú cố tình vờ như không biết: “Chìa khóa gì? Ối, muộn quá rồi, mẹ phải về ngay đây, cha con đang đợi ở nhà.”
“Mẹ, không phải chúng ta đã thỏa thuận trước là bọn con dọn ra ngoài thì mọi người không được can thiệp vào à? Vừa rồi mẹ tới bất ngờ, không cho người ta chút riêng tư nào cả.” Tịch Trạch không hài lòng, phản đối.
Lâm Tú thấy con trai đối đáp mình như thế, bèn ngừng lại: “Riêng tư? Con là con trai mẹ, có chuyện gì mà mẹ không thể biết?” Vừa nói, bà vừa liếc nhìn Hứa Hạ, cho rằng chính Hứa Hạ đã xúi giục Tịch Trạch làm thế.
Hứa Hạ đương nhiên nhận ra tâm tư bà ta. Để tránh bị nghi ngờ, cô vội khuyên Tịch Trạch: “Không sao, không sao. Mẹ tới đây cũng là chuyện tốt.”
Bấy giờ, Lâm Tú mới gật đầu: “Đúng vậy. Các con vừa mới xa cha mẹ, hẳn còn nhiều điều vụng. Mẹ thường xuyên ghé chơi cũng có thể giúp đỡ đôi chút.”
Tịch Trạch thấy Hứa Hạ đỡ lời cho Lâm Tú, sắc mặt hơi không vui, nhưng cũng không miễn cưỡng đòi mẹ giao chìa khóa nữa.
Lâm Tú ra về, Hứa Hạ cuối cùng buông lỏng.
“Cậu… uống hết canh rồi à?” Cô cố ý hỏi.
Tịch Trạch hơi mất tự nhiên: “Không có, tôi đổ rồi. Không biết trời nóng sẽ thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vua-tron-18-cua-toi/4922048/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.