Chương 8: Dạy dỗ
Hứa Hạ tìm một nơi vắng vẻ, gọi điện cho Lâm San.
“San San, chắc tớ phải từ chức thôi.”
“Cái gì? Cậu đợi chút, tớ xem thời gian đã… Bà cố ơi, mới đi làm có bốn tiếng ba mươi tám phút đã muốn nghỉ việc?”
“Cậu không biết đâu. Tịch Trạch là học sinh trường này đó.”
“Hả? Không phải cậu nói đã điều tra là cậu ấy học trường quốc tế rồi à?”
“Họ mới đổi đồng phục. Lúc trước tớ không nhận ra. Haiz, đáng lẽ tớ không nên lạc quan như vậy. Sớm biết thế này, tớ đến hỏi trực tiếp cậu ta học trường nào cho rồi.” Hứa Hạ buồn bã nói.
Lâm San cười: “Cậu xem duyên phận giữa hai người đi. Chạy trời không khỏi nắng mà. Dù sao, hai người ở cùng trường là chuyện tốt. Cậu có thể đốc thúc cậu ấy học, còn có thể bồi dưỡng tình cảm nữa.”
“Bồi dưỡng tình cảm? Cái này mới khủng khiếp nhất đó.” Hứa Hạ thở dài, nói: “San San, nếu trường phát hiện ra chuyện giữa tớ và Tịch Trạch, tớ nhất định sẽ bị dư luận chì chiết.”
“Không nghiêm trọng thế đâu.”
“Nghiêm trọng thật sự đấy. Cậu không làm trong ngành giáo d.ụ.c nên không biết, bây giờ tình yêu thầy trò nhạy cảm thế nào đâu. Chỉ cần nhen nhóm một xíu mập mờ trong quan hệ thầy trò, thì sự nghiệp giáo d.ụ.c của người đó coi như xong. Cho dù viết tiểu thuyết sư đồ luyến cũng cũng chẳng khác gì đeo bom. Tiểu thuyết hư cấu còn không cho viết, chớ nói tới hiện thực. Cậu nghĩ mà xem, nếu bị nhà trường và người lớn hai bên phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vua-tron-18-cua-toi/4922045/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.