Số phận như thể đã sớm sắp đặt họ phải ở cạnh nhau, cùng nhau tận hưởng những tháng năm hạnh phúc. Liệu điều đó là đơn giản hay là khó khăn? Liệu điều gì đang chờ họ ở phía trước? Tình yêu là thứ đẹp diệu kỳ, nhưng nó chỉ đẹp khi hai người có thể ở cùng nhau, cùng nhau nếm trải hạnh phúc. Nếu như tình yêu chỉ đến từ một phía, nó sẽ là chuỗi những tháng ngày đau khổ, không hơn cũng không kém. Tình yêu vừa là thuốc vừa là độc. Nó khiến con người ta hạnh phúc cũng khiến con người ta đau khổ tột cùng.
Cô và anh là bạn học trung cấp ba, là quãng thời gian đẹp nhất ở tuổi học trò. Ngày đầu gặp mặt còn bỡ ngỡ, thế nhưng từng ngày từng tháng trôi đi, họ càng hiểu nhau qua từng câu chữ, từng hành động. Để rồi cuối cùng họ nhận ra trong trái tim của họ đều có nhau. Thứ tình yêu lúc bấy giờ đều đơn giản ngây thơ như vậy.
Nhưng liệu họ có thể đến với nhau một cách đơn giản như vậy? Trong khi thân phận chính là thứ để ngăn cách hai người họ. Một người thân phận cao quý, một người thân phận thuộc dạng tầm thường. Đến cuối cùng họ sẽ làm gì để đến với nhau đây? Ông trời liệu có phụ lòng họ hay không?