Tối đó, tôi với hắn lại tranh đua nhau giành cái phòng tắm với cái giường:
-Lúc nãy tao nhường mày tắm trước rồi giờ mày ngủ sofa đi, nhường cái giường này cho tao._tôi hét
-Lúc nãy là do mày oẳn tù xì thua tao thôi chứ... Không nói nhiều, tao ngủ trên giường này..
-Mày là cái loại không biết thương hoa tiếc ngọc..
Tôi tức giận, mặt bất cần đời giơ nắm đấm về phía hắn
Ai ngờ hắn né được, nằm bịch trên giường cười lăn cười lết
-Haha...ý mày nói mày là hoa,là ngọc ak hả? Há há há...
Thật là điên máu với tên này mà. Tôi xắn tay áo lên
-Được rồi, tao anh hùng không chấp nhặt hạng tiểu nhân như mày. Chị mày hôm nay ngủ sofa cho mày xem nhé!
Tôi phóng ình lên ghế rồi chìm vào giấc ngủ, vừa mới thiu thiu được một lúc thì có cảm giác bị bịt mặt, tôi mở mắt, trời ơi sao tối thui zậy.. Tôi chưa tỉnh ngủ, quơ chân quơ tay loạn choạng, tiếp đó tôi nghe tiếng hắn cười rất sảng khoái nha~~
Hắn lấy cái mền khỏi mặt của tôi
-Sống tốt quá nên mơ thấy ác mộng à...?
Tôi vớ ngay chiếc dép ném ngay vào mặt hắn
-Thôi thôi em xin lỗi chị, mền nè
Hắn chìa cái mền ra
Tôi bực bội chụp lấy
-May mà mày cũng có tâm, mà tao nói mày nghe...cái mền nó chút tẹo như thế này làm sao đủ ấm được
-Chút tẹo cái đầu mày... Ngủ đi...
Nói rồi hắn tắt đèn, leo lên giường ngủ ngon giấc
-------0o0-------
Á...chói mắt quá...mới sáng sớm. Không biết thằng Tuấn Duy nó có làm sao không mà mới sáng sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-cau-chuyen-dang-yeu-doan-van/74589/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.