Mặt hắn đen thui, chắc sợ rồi... Trời ơi cái số của tui..đi chơi cũng không yên...
Hắn thủ thế sẵn, ánh mắt đề phòng tiến sát lại chỗ tôi
Bọn đầu gấu cười cười
- Nhóc à định làm gì thế?
Tên cầm đầu nắm lấy tay hắn
Hắn nhanh chóng vặn ngược tay của tên cầm đầu dùng hết sức lật tên đó xuống đất. Oa oa, đẹp trai quá!!
Mấy tên kia tức giận xông lên
-Thằng nhóc này cũng có tí võ đó ha
-Píp píp mấy cậu kia làm gì thế?
Nhân lúc bọn đầu gấu bị thu hút bởi tiếng còi kia, hắn lôi tôi chạy thật nhanh.
Tôi thầm cảm ơn mấy chú bảo vệ...
Chạy một khoảng lâu, tôi dật dật tay hắn
-Dừng...dừng...mệt quá
Hắn đứng lại, mặt nghiêm túc
-Nhỏ này, tao bảo mày không được đi đâu mà...
-Xin lỗi
Tôi ăn năn
-Đã nói rồi mà không nghe, lúc nào cũng chạy nhảy lung tung. Mày biết tao lo cho mày thế nào khi không thấy mày...
Hắn tức giận chữi bới liên tục, tôi se se tay lại, cũng tại hắn đi lâu quá mà...
-Mày mà có chuyện gì thì làm sao tao ăn nói với mẹ mày hả? Ham vui quá rồi rướt họa vào thân. Nếu không có tao thì ai lo cho mày hả?
Trong lòng tôi hậm hực, tủi thân, đói, lạnh, tất cả cảm xúc hòa chung với nhau tôi khóc nức nở
-Mày đi lâu...hiccc...tao sợ mày đi lạc...hiccc...nên mới đi tìm...huhu
Tôi dụi dụi mắt bước đi bỏ mặt hắn
Hắn không nói gì bước theo tôi
Ở một quán ăn vỉa hè, tôi ăn như chưa từng được ăn. Ăn cho bỏ tức...hứ hứ, tên Duy đáng ghét!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-cau-chuyen-dang-yeu-doan-van/74590/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.