Hai đứa dắt nhau quanh quẩn ở mấy quán ăn vỉa hè đến 7h tối mới về đến Đồi Mộng Mơ
-Ê My, tao nghe Vy Vy nói ở Đà Lạt có rất nhiều ma....
Không phải chứ, đi chơi với tôi mà dám nghĩ tới con Vy Vy đó hã..... Thật là bức xúc quá mà....Khoan khoan, hắn vừa nói gì nhỉ? Có rất nhiều ma ư....huhu..làm sao đây....tối nay chắc không ngủ được quá....
-Mày đừng đùa như thế nha....tao sợ đấy...
Bỗng nhiên mặt hắn trở nên u ám, lại cái giọng điệu sắp kể chuyện ma....
-Tao có nghe nói, lúc trước cũng tại nơi này....có một cặp trai gái đi chơi về lúc nữa đêm. Đang đi với nhau trò chuyện vui vẻ thì bỗng dưng có tiếng "sạt sạt" phía sau. Họ quay người lại và.....
Cũng cùng lúc đó, phía sau lưng tôi có tiếng động, tôi nhắm tịt hai mắt, cấu xé tay của hắn. Hắn chầm chậm quay đầu
-A..a...a...akkkkkkkk
Hắn la hét thất thanh làm tôi hoảng hồn hét theo rồi theo phản xạ tôi bịt tai lại chạy thật nhanh về phía trước.
Chạy được một đoạn thì tôi dừng lại.....hình như tôi quên thứ gì đó...
Phải rồi..là hắn....tại sao...những lúc như thế này tôi lại quên người đi cạnh mình chứ....không có hắn tôi thật sự rất sợ....Thà có 2 người đi chung với nhau còn hơn là đi một mình...
Cái tâm lí sợ ma của tôi cũng là do hắn tạo ra. Lúc nhỏ chính hắn là người hay hù ma, kể chuyện ma và cho tôi xem phim kinh dị.... tôi hận hắn, cái tên Tuấn Duy chết bằm
Nhưng mà làm sao đây....tôi có thể cảm giác được cả người mình đang lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-cau-chuyen-dang-yeu-doan-van/74593/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.