Để một phàm nhân nhập đạo, chẳng những tốn thời gian mà xác suất thành công còn thấp. Hơn nữa trong tình hình yêu ma xâm lấn, thiên tai nhân họa, hiện giờ nhân số các đại tông môn ngày càng giảm. Mà hiện tại, tiên tộc nhận ra có vài đứa trẻ thuộc ma tộc mới sinh lại bất ngờ thừa kế căn cốt từ cha mẹ chúng, ngày càng mạnh mẽ. Ma tộc luôn cố chấp tham lam, lại thường xuyên giao chiến với tiên môn. Nếu cứ theo đà này, chỉ sợ không cần phải đợi tới trăm năm, liền có thể áp đảo tiên môn về thực lực.
Hiểm nguy như con dao ngày ngày kề vào cổ, toàn bộ tiên môn đều tràn ngập vẻ lo lắng. Chín vị trưởng viện Cửu Uyên Tiên Tông, cộng thêm ba mươi sáu trưởng lão tề tựu thương lượng đối sách. Thương lượng đến mất thì giờ, cuối cùng cũng không nghĩ ra được một đối sách nào. Ngươi quản trời quản đất, chẳng lẽ quản được cả người ta sinh con? Hài nhi ma tộc mạnh mẽ, có trời mới biết tại sao, nếu là vì nam nhân bên đó mạnh hơn chúng ta, thử hỏi có mất mặt không? Có hay ho không?
Chưởng viện Âm Dương Viện, Thiên Cù Tử, luôn yên lặng lắng nghe. Toàn thân hắn phủ một bộ áo trắng hoa văn đen tinh mịn, tóc đen nhẹ nhàng rủ xuống đến eo, sau lưng đeo đàn tranh và kiếm, tua kiếm thật dài khẽ phủ lên vai. Thấy hắn không nói gì, Đạo Tông chưởng viện Ngọc Lam Tảo hỏi: “Thiên Cù Tử, ngươi có ý gì không?” Thiên Cù Tử rũ mắt, thanh âm ôn hòa trầm thấp: “Phái người lẻn vào Thiên Ma Thánh Vực, tìm hiểu tin tức.”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.