– Edit & Beta: Pianvy Kim –
Húc Họa tỉnh lại vào lúc hoàng hôn.
Ngoài cửa sổ là một hồ sen, chuồn chuồn bay thấp, ánh tà dương gợi tình, khiến con ngươi đen bóng tăng thêm mấy phần ấm áp. Nàng ngồi xuống, cảm thấy thân thể so với ngày trước nặng nề hơn rất nhiều. Tay không có khí tức, cả người vô cùng yếu ớt.
Đáng lý ra, không nên vậy.
Húc Họa cúi đầu nhìn, phát hiện bàn tay đặt trên gối… béo đến không còn hình dáng!
Sờ lên mặt… Tốt quá má ơi, béo bằng hai người!
Cái mả mẹ nhà nó!
Nàng miễn cưỡng xuống giường, khá lắm, cái chân của thân thể này so với eo nàng ngày trước còn to hơn! Thật sự…
Húc Họa vỗ trán, biểu cảm vô cùng thê thảm, gương bên cạnh cũng không dám nhìn. Thân thể này sai quá sai, sao có thể béo đến dạng này?
Nàng tiện tay nhặt ngoại bào phủ lên người.
Ngoại bào làm bằng lụa mỏng, mong manh như cánh ve, khoác lấy cơ thể béo ú của nàng.
Hình tượng “đẹp” quá, không nỡ nhìn.
Húc Họa ôm đầu, hơn nửa ngày sau mới tỉnh táo khỏi sự đả kích mang tính hủy diệt này. Nàng đẩy cửa ra ngoài. Trời đã chạng vạng tối, những người làm nông đang nhanh nhanh chóng chóng xua bò dê về nhà.
Gà vịt một đường ồn ào, cũng đang chạy về ổ.
Ráng chiều mây đỏ, đẹp như tranh vẽ.
Húc Họa đứng ở cửa ra vào, trong nháy mắt yên tĩnh, liền hiểu mình đã cải tử hoàn sinh. Sau lưng đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-nguyet-nhap-quan-hoai/2900716/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.