Edit & Beta: Pianvy Kim –
Thiên Cù Tử trong lòng ngập ngừng, một lát sau nói: “Con đối với Ma Khôi, cũng không hẳn là thành kiến.”
Tái Sương Quy hỏi: “Vậy con bất mãn với hành động của cô ta?”
“Cũng không phải thế.”
Ông thở dài một hơi: “Con biết cô ta?”
Thiên Cù Tử một lúc sau mới trả lời: “Lúc con ở Thiên Ma Thánh Vực, từng có gặp mặt cô ấy một lần.” Tái Sương Quy hiểu rõ hắn, hắn đã nói qua loa như vậy chắc chắn phải có nguyên nhân, nên đáp: “Con lẻn vào Thiên Ma Thánh Vực, trên người lại mang theo tín vật của Vân Giai, cho nên cô ta nhầm con là nó?”
Thiên Cù Tử trong lòng trống rỗng, như thể tâm tư đã trôi theo hai cái người kia rồi. Hắn thấp giọng nói: “Đúng vậy.”
Tái Sương Quy minh bạch: “Con đã miễn cưỡng thế, để Vân Giai ra mặt thay mình cũng tốt.”
Thiên Cù Tử bỗng nhiên ngẩng đầu: “Không, sư tôn, con...” Con đồng ý! Nhưng lời đã lên tới miệng rồi mà vẫn không nói ra được.
Tái Sương Quy vốn nghĩ tên đồ đệ này tính tình xưa nay nhạt nhẽo, không thích gần nữ tu, nên trên mặt tỏ ra hiểu rõ lắm. Sau đó ông về lại chỗ ngồi, các chưởng viện mỗi người một suy nghĩ, nhưng tựu chung lại đều quy về nàng Khôi Thủ kia.
Ngay cả Mộc Cuồng Dương cũng hiếm khi nghiêm mặt.
Ngọc Lam Tảo nói: “Ma tộc nếu biết đến năng lực của Ma Khôi, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Chỉ sợ Ma tộc ít ngày nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-nguyet-nhap-quan-hoai/2900697/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.