Hàn Hàn hiểu rõ y không nên, cũng không thể yêu Mục Tương. Mục Tương là hôn phu của biểu muội y, hơn nữa lại là chí giao hảo hữu của y.Vô luận hắn nắm tay ai cùng sinh cùng tử, chính mình cũng chỉ có thể là bạn tốt của hắn.
Y thật muốn đưa Mục Tương lên núi, muốn hắn chỉ nhìn một mình y, chỉ yêu một mình y… Chỉ cần nghe tin Hàn Hàn xảy ra chuyện, có bất luận cái gì nguy hiểm, tâm của Mục Tương đau như muốn chết. Nguyên tưởng yêu thương đau lòng kia đều là bởi vì Hàn Hàn là hảo huynh đệ tình như thủ túc của hắn. Nhưng khi Hàn Hàn trước mặt hắn nói rõ, hắn chợt phát hiện, chính mình thừa nhận lúc trước có điểm sai lầm…
Ở cùng một chỗ với Mục Tương nhiều năm nhưng Hàn Hàn chưa từng thấy qua hắn lộ ra vẻ mặt giận dữ chỉ chực giết người như vậy. Nhìn thấy biểu tình như vậy của hắn, vì cái gì trái tim của mình lại như trống đánh, đập loạn không thôi... Vì cái gì khi nhìn thấy ánh mắt của Liễu Trường Nguyệt đối với Hàn Hàn, chính mình liền không nén nổi phẫn nộ. Biết rõ đối phương chỉ muốn dùng Hàn Hàn để khiến mình kích động mà ra tay, biết rõ đây chẳng qua chỉ là cái bẫy của đối phương, thế nhưng bản thân vẫn năm lần bảy lượt bị chọc giận. Hắn thích Hàn Hàn. Chính là ngoại trừ loại tình cảm này ra, mỗi khi thấy ánh mắt Hàn Hàn nhìn người khác, trái tim hắn lại bắt đầu có chút cảm giác mất bình tĩnh không cách nào khống chế được. . .
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.