Ý thức của Hàn Hàn không thanh tỉnh được bao lâu, khi bên tai an tĩnh lại, y từ từ ngất đi, mê man bất tỉnh. 
“Độc này kỳ thực không khó giải, chính là dược này phải hạ từng tầng, dược liệu lại khó tìm, tốn ta thêm chút thời gian.” 
Bên tai Hàn Hàn nghe thấy những thanh âm lộn xộn, ong ong vang lên có phần giống như tiếng phong điệp vỗ cánh, nhưng cẩn thận nghe lại nhận ra là tiếng người. Đầu y còn có chút mơ hồ, ngẩn ra nghe những thanh âm kia. 
Là đang ở trong mộng sao? Trong mộng tai của y thỉnh thoảng vẫn còn tốt, có thể nghe thấy tất cả tiếng động. 
Chắc chắn là trong mộng! Bằng không mí mắt như thế nào vẫn nặng nề không thể nâng lên. 
Thanh âm lại tiếp tục, nhưng là của một người khác. “Triệu đại phu cần loại dược gì cứ việc nói ta biết, ta sẽ phái người đi tìm.” 
...A, A Tương! Mơ thấy tiếng của A Tương. 
Khóe miệng Hàn Hàn khẽ nhếch lên. 
Tiếng trẻ con nãi thanh nãi khí vang lên giòn tan: “Ngươi tìm dược liệu không theo cách của ta, cũng không nhanh bằng ta, huống hồ ta phải đích thân nhìn thấy, ngửi thử mới có thể ước chừng phân lượng. Như vậy đi, ta để lại mấy thang thuốc, ngươi uy cho Tiểu Hàn uống, chờ ta mang giải dược cuối cùng đã được điều chế tốt về cho ngươi.” 
“Thực làm phiền Triệu đại phu.” 
“Ai, phiền toái gì chứ, gọi ta là Tiểu Xuân được rồi. Ngươi và Tiểu Hàn cùng ta là loại giao tình nào a, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-dang-giang-ho-chi-am-tuong-tu/1909901/quyen-2-chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.