Hàn Hàn đỡ Mục Tương vào sương phòng để hắn an ổn nằm trên giường, sau đó chưa hết kinh hồn còn chưa yên đã run rẩy tự mình thay y phục khô ráo.
Y tới bên giường nhìn Mục Tương cả người ướt đẫm vốn cũng muốn giúp hắn thay đổi, khả ngón tay vừa chạm phải da thịt lộ ra trước ngực Mục Tương cả người liền run lên, lại vội vàng rụt tay về.
Mùi hương nhàn nhạt theo trên người Mục Tương truyền đến, bí mật mang theo chút hơi nước băng lãnh. Hàn Hàn đem chăn phủ kín Mục Tương không hở chỗ nào, chằm chọc nhìn lo lắng, lại lục ra một ít y phục, đem mái tóc còn ướt đẫm của Mục Tương phủ lên.
“Thế này thì sẽ không bị nhiễm phong hàn a… ” Hàn Hàn vẫn là có chút lo lắng.
Y bắt lấy bọc hành lý từ sớm mình đã chuẩn bị xong cùng lúc cầm thanh bội kiếm, quay đầu lại nhìn Mục Tương, cắn chặt răng, hạ quyết định.
Triệu Tiểu Xuân không phải hạng người hời hợt, dược hắn bào chế mỗi loại đều là lợi hại chết người.
Hai người bọn họ bị dược tính khống chế gần như thần trí mơ hồ, nếu bản thân không sớm tỉnh lại, sợ thật sự là muốn ở bên ngoài diễn một màn đông cung uyên ương dục đi.
Hàn Hàn siết chặt nắm tay, thấp giọng nói: “Là ta có lỗi với ngươi, khiến cho ngươi cực thân như thế, ta này liền tìm Triệu Tiểu Xuân kia đòi giải dược, nhất định sẽ không làm lỡ nhân duyên ngươi cùng Ngọc nhi.”
Y xoay người đóng cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-dang-giang-ho-chi-am-tuong-tu/1909877/quyen-1-chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.