Bạn đang đọc truyện Kim Tuế Vô Ưu của tác giả Thập Vĩ Thố.
Khương A Nhiễm sống mười bảy năm, mười ba năm luyện đao. Vừa mới học thành, nàng liền biết mình chỉ còn sống được một năm.
Đêm đó, A Nhiễm đeo đao xuống núi. Chỉ còn sống được một năm, nào có ngày nào được lãng phí. Nàng là người sắp chết, không cần phải kiêng dè bất kỳ ai, bất kỳ chuyện gì, chỉ cần hoàn thành ba việc, là có thể nhắm mắt xuôi tay:
Thứ nhất, tra ra chân tướng vụ thảm án diệt môn năm xưa của nhà họ Khương, nợ máu phải trả bằng máu.
Thứ hai, tìm thiếu niên đã cứu nàng, có ơn phải báo ơn.
Thứ ba, giành lại tất cả những gì thuộc về nhà họ Khương, bao gồm cả lời hứa của Hoàng đế về ngôi vị Thái tử phi, an ủi vong hồn.
-- Ta lớn lên ở chốn thâm sơn cùng cốc, chưa từng được dạy dỗ trong khuê các, cả đời ta, suy nghĩ và hành động, chỉ hỏi thanh đao này.
-- Ai muốn lên mặt dạy đời ta, thì hãy hỏi qua thanh đao của ta trước đã.
Thái tử Tiêu Hòa Thanh đang nhàn nhã thưởng trà ở biệt viện thì mấy vị quan lại cùng vài cao thủ võ lâm đột nhiên đến bái kiến.
Vừa mới gặp mặt, đã có người ôm lấy chân chàng, khẩn khoản van xin:
"Thái tử điện hạ, xin người hãy quản lý vị Thái tử phi tương lai kia! Gần đây, nàng ta nổi danh là sát thần, tay lăm lăm thanh đao, gây chuyện khắp nơi, náo loạn long trời lở đất! Chẳng ai quản nổi nàng ta cả!"
"Chúng thần thật sự không còn cách nào khác, chỉ đành đến cầu xin điện hạ cứu mạng!"
Tiêu Hòa Thanh: "?"
Ta làm sao lại có Thái tử phi khi nào vậy?
Đây là câu chuyện về một cô nương "Ta sắp chết, vậy nên ta cứ quậy banh nóc thiên hạ trước, kết quả cuối cùng là chẳng ai muốn ta chết cả".
"Không cần chúc ta cả đời bình yên, chỉ cần chúc ta năm nay vô ưu là tốt rồi."
Nếu yêu thích , bạn có thể đọc thêm Phù Sinh Mộng Chi Thương Hải hay Bạo Vương Liệt Phi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.