Nàng chỉ còn sống được một năm, còn điều gì đáng để phải bó tay bó chân nữa?
Mười bảy năm cuộc đời, mười ba năm luyện đao, chỉ còn một năm, tại sao không tự do tự tại? Hơn nữa nàng tin tưởng - nàng sẽ không thua.
Đây là tín ngưỡng của nàng, một đao khách.
A Nhiễm mỉm cười.
Kim Tuế trong tay nàng run lên, nó cũng giống như Khương A Nhiễm, bị chôn vùi quá lâu, đã đến lúc để cả giang hồ biết đến.
"Ầm!"
"Choang choang!"
Trường đao và loan đao va chạm, chiêu nào cũng trí mạng, chiêu nào cũng dốc toàn lực.
Mấy chiêu?
Mấy chục chiêu cũng không phân thắng bại!
Thân hình của hai người gần như chỉ còn là tàn ảnh, khiến người ta không nhìn rõ, nhưng đao khí trên lôi đài liên tục khuếch tán, buộc mọi người xung quanh phải lùi lại, lùi lại mãi, gần như đã rút khỏi khu vực quan chiến.
Giang hồ nhân vây xem lui xa, ánh mắt lại kinh ngạc nhìn lên đài.
"Sao có thể như vậy?!"
"Sao nàng ta lại lợi hại như thế?!"
"Hít hà, nữ tử này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tue-vo-uu/3725109/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.