“……” Có một khoảnh khắc, khi người trước mặt liên tục làm mới nhận thức, Bạch Ngọc bắt đầu hoài nghi có phải đầu óc mình có vấn đề hay không.
Cốc Kỳ cười: “Đương nhiên là được.”
Thế là, A Nhiễm chui ra từ trong phòng, hai người nhanh chóng biến mất trên mái nhà.
Để lại hai bóng lưng, bóng người khuất xa.
Bạch Ngọc há hốc miệng: “Điện, Điện hạ!”
Tiêu Hòa Thanh khẽ nhếch khóe miệng, quay đầu dặn dò Hắc Ngọc một câu, Hắc Ngọc giật mình, sau đó lập tức xoay người rời đi.
Tiêu Hòa Thanh lại nhìn về phía A Nhiễm biến mất, rất lâu không nói gì.
Trên đời sao lại có người như vậy?
Con phố yên tĩnh rất lâu sau mới có người lên tiếng: “Vị đồ đệ Sát Lộ Đao, Nữ hiệp Đề đao kia tên gì nhỉ?”
Chỉ bằng dũng khí này của nàng ta, rất nhiều năm sau những người này sẽ không quên ngày hôm nay.
Cũng sẽ nhớ kỹ người này.
“A, họ đã đi rồi, chúng ta còn không mau qua đó xem náo nhiệt!”
Trong nháy mắt, tất cả mọi người nối đuôi nhau đi ra ngoài.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tue-vo-uu/3725106/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.