Tiêu Hòa Thanh đỡ lấy A Nhiễm, hơi nhíu mày, ánh mắt không tán thành: “Vừa rồi ngươi không nên tự mình đi xuống, gắng gượng như vậy chỉ càng làm vết thương thêm nặng.”
Hắn mở ngăn kéo nhỏ trong xe ngựa, lấy thuốc cho nàng uống.
A Nhiễm thở khó khăn, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh túa ra, giọng nói khàn khàn cố chấp: “Không được, thắng thì phải thắng cho đẹp.”
——Vì khí thế, ta có thể nhịn!
Nàng nhét thuốc vào miệng, ở đây không có người ngoài, cũng không để ý gì khác, vén áo lên, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu vận công điều tức.
Tiêu Hòa Thanh muốn lôi kéo nàng, nhất định sẽ không làm hại nàng.
Nghe vậy, Tiêu Hòa Thanh lắc đầu, ánh mắt bất đắc dĩ, người này thật là…
Thấy y phục nàng rách rưới, ngay cả vai cũng lộ ra, hắn liền đưa tay lấy áo choàng lớn đặt bên cạnh, khoác lên người nàng.
Tiêu Hòa Thanh dời mắt đi chỗ khác.
Xe ngựa lộc cộc chạy, một nén nhang sau, A Nhiễm hất áo choàng ra.
Tiêu Hòa Thanh buông quyển sách trên tay xuống, kéo áo choàng lại, đắp kín cho nàng.
Tuy nhiên, không lâu sau, A Nhiễm lại hất ra lần nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tue-vo-uu/3725113/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.