Anh ta theo bản năng nhìn về phía Tiêu Hòa Thanh.
Vừa rồi, bọn họ bị mắc kẹt trong rừng hoa lê, nhất thời không tìm được cách thoát ra, lúc này, những cây lê bỗng nhiên di chuyển hỗn loạn, như thể bị quấy rầy, ngay cả đòn tấn công cũng trở nên đứt quãng.
Bạch Ngọc đang kinh ngạc, Điện hạ nói, có người khác xông vào, rừng hoa lê một lưới bắt hai, nhốt hai nhóm người ở hai nơi khác nhau.
Khi đòn tấn công giảm bớt, Điện hạ nói, rừng hoa lê đang tấn công những người khác, và ra lệnh chặt cây, “hợp tác từ xa” với những người xâm nhập.
Rừng hoa lê chia cắt hai nhóm người, là để từng bước đánh bại, nhưng khi bọn họ đều bắt đầu hành động, ngược lại trở thành phiền toái cho cả hai bên.
Quả nhiên, rừng hoa lê tản ra, tập trung hai nhóm người lại với nhau.
Bạch Ngọc vốn muốn xem thử là vị dũng sĩ nào dám xông vào Hiệp Khách Sơn Trang, giờ nhìn thấy vị “nữ hiệp cầm đao” này, sau khi kinh ngạc chính là hiểu rõ.
Tuy chỉ gặp một lần, nhưng ấn tượng mà A Nhiễm để lại cho anh ta, khiến anh ta cảm thấy——
Cô nương này làm gì cũng bình thường.
Dù sao suy nghĩ của cô ấy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tue-vo-uu/3725058/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.