Nhưng đây là chuyện tốt đối với bọn họ.
Ít nhất hiện tại, bọn họ có "thời gian rảnh".
"Cô muốn làm gì?" Dư Hoàn nghi ngờ.
Sau khi A Nhiễm cản lại cành cây cơ quan, ngón tay thon dài chỉ vào cây lê: “Cành cây là cơ quan, cây lại là cây lê, phá hủy chúng."
Nàng muốn ra tay với cây, nghĩ cách đi ra ngoài.
Dư Hoàn đưa tay xoa xoa thân cây, lắc đầu: “Bên trên bôi thứ gì đó, không đốt được.”
A Nhiễm nâng đao gãy lên: “Vậy thì chém.”
Chỉ là chặt cây thôi mà, nàng là lão làng rồi.
Dư Hoàn: "???"
—— Cô thật sự là thiên tài!
Tiếp đó, hai “cao thủ”, một người nắm chặt thanh đao gãy, một người cầm trường kiếm, giống như những lão nông chất phác thật thà, bắt đầu “hì hục” đốn cây.
Ban đầu, rừng hoa lê chẳng thèm để ý đến họ.
Sau khi A Nhiễm thuần thục chặt ba cây, những mũi tên lạnh bắt đầu b.ắ.n về phía nàng.
Chặt được năm cây, mưa tên lạnh “vù vù vù” không ngừng b.ắ.n tới, tiếng cây lê di chuyển càng lớn hơn, những cành cây cơ quan điên cuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tue-vo-uu/3725057/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.