Dừng một chút, anh ta cười toe toét với A Nhiễm: “Ta chuộc lỗi với muội, cứ gọi thoải mái, ta mời!”
Anh ta vỗ vỗ ngực.
Nghe vậy, A Nhiễm nhướng mày: “Ta gọi thoải mái?”
Dư Hoàn gật đầu lia lịa.
A Nhiễm cười, nàng đột nhiên đứng lên, trong ánh mắt kinh ngạc của Dư Hoàn, nàng lớn tiếng nói…
“Các vị bằng hữu, hôm nay rượu hoa đào cứ uống thoải mái, vị Dư thiếu hiệp này mời.”
Vô số ánh mắt đồng loạt nhìn về phía bọn họ.
Dư Hoàn trợn tròn mắt.
“Này này này, A Nhiễm, muội làm gì vậy?!” Anh ta vươn tay, kéo kéo tay áo A Nhiễm, đôi mắt đào hoa mở to, “Đừng náo loạn nữa!”
A Nhiễm nhướng mày: “Không phải huynh nói ta gọi thoải mái sao?”
Tên này trốn tránh, nhất định không chỉ đơn giản là quen biết Tiêu lão bản, e rằng Tiêu lão bản cũng quen biết anh ta, giả vờ nghèo rớt mồng tơi, trên thực tế tuyệt đối lai lịch bất phàm.
A Nhiễm biết Dư Hoàn đi theo nàng là để xem náo nhiệt, xem kịch vui, nhưng nàng cũng phải nói cho anh ta biết, có vài vở kịch, xem chùa là phải trả giá.
Dư Hoàn: “…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tue-vo-uu/3725096/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.