Bạn đang đọc truyện Cưỡng Ái Thành Hôn: Tôi Nguyền Rủa Anh Cả Đời của tác giả Mộ An Lạc. Cuối hạ ở vùng quê này mưa liên miên, đêm nay lại mưa rả rích, thỉnh thoảng có sấm chớp sáng khắp căn phòng lạnh lẽo này, quanh tai của Chúc Tự Đan chỉ có âm thanh của tiếng côn trùng phát ra, cùng với đó là tiếng kêu của lũ ếch nhái.
Cho dù là phiền hà nhưng cô cũng có phần nào đó ghen tị với chúng, chúng được tự do còn cô thì không.
Chúc Tự Đan nằm yên trên chiếc giường chật hẹp, cô rất muốn yên ổn nhưng không được rồi, Hứa Phong Đàm chậm rãi đưa tay từ sau lưng cô rồi luồn lên vùng bụng. Vốn dĩ cô sẽ cho qua vì chỉ nghĩ anh ta sẽ không làm gì, nhưng cô đã sai rồi, tên cầm thú này ham muốn đầy mình, đối với anh ta không bao giờ là đủ.
Hứa Phong Đàm rất thích mùi hương hoa nhè nhẹ tỏa ra từ cơ thể của Chúc Tự Đan, anh càng ngày càng tham luyến mùi hương ấy. Đêm nay là một ngày mưa, từ lúc kết hôn tới giờ, họ chưa từng âu yếm nên trong anh bỗng toát lên dục vọng.
Nếu yêu thích truyện cùng thể loại, bạn đừng bỏ lỡ Yêu Anh Lần Nữa Nhé! hay Chồng Cũ Cuồng Bạo Thế Này Sao?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.