Một lần gặp phải thương tổn, nó sẽ khắc cốt ghi tâm cả một đời. Trọn đời cứ ngỡ là yêu thương, thật không ngờ, tất cả chỉ là sự chiếm giữ của một kẻ tàn nhẫn. Độc chiếm? Tranh đoạt? Như vậy thì vui lắm hay sao? Tại sao anh lại dùng phương thức đó để ép cô ở bên cạnh mình? Tàn nhẫn? Lạnh lùng? Vậy anh có hiểu được, như thế nào là tình yêu hay không? Cô không phải là một món đồ, mặc cho anh có thể hết lần này đến lần khác đùa bỡn trong tay! Cô cũng có trái tim mà, anh có hiểu hay không?
Cô đã từng nghĩ, anh chính là định mệnh của đời cô. Nhưng hết lần này cho đến lần khác, thương tổn chỉ có duy nhất một mình cô gánh chịu. Anh tàn nhẫn, anh chưa từng quan tâm đến cảm xúc của cô, cũng chưa từng hỏi cô, rằng cô đang nghĩ gì! Nếu như anh đã không yêu cô, vậy tại sao lại không chịu buông tay? Đó sẽ là sự giải thoát cho cả anh, cũng chính là sự buông bỏ mình của cô. Cô mệt mỏi! Mỗi ngày phải sống một cuộc sống như vậy, cô thực sự cảm thấy rất mệt mỏi! Nếu như cô muốn dừng lại, anh có ép buộc cô ở cạnh anh hay không? Yêu không đúng cách, sẽ khiến cho người ta yêu bị tổn thương...