Đằng Minh chán nản bước xuống phòng Lạc Lạc và Nguyệt Di. Vừa đến cửa anh đã nghe hai âm thanh non qqnớt cất lên 
- Anh hai nè,mẹ đâu rồi nhỉ? Sao mẹ không thăm hai chúng ta. 
- Tiểu Di,em ngủ đi, không chừng mai mẹ sẽ đến. 
------ 
- Anh hai? 
- sao vậy Di Di? 
- Em nhớ Chú Quân quá 
- anh đã dặn em rồi, đơn giản vì chú ấy thích em nên chú ấy chăm sóc chúng ta, em phải gọi là pa Quân. 
- Dạ em nhớ rồi, em sẽ gọi chú là Ba. Mà hai nè..hai thích ba ruột không 
- Ba ruột? 
Bên trong truyện ra tiếng cười khẽ của Nguyệt Di. 
- hihi, ba Quân thương mình như vậy nêú là ba ruột nhất định sẽ yêu mình lắm á. Ba sẽ dẫn em đi công viên nè..ba sẽ bên cạnh mẹ và bảo vệ để những người kia không bắt nạt mẹ, không ném đồ vào người mẹ nữa nha. 
Giọng Nguyệt Di có chút ngây thơ nhưng lại buồn bã.. 
Còn Đằng Minh thì sững người..Minh Quân không phải là ba ruột..không phải là người đàn ông của cô.. 
Rốt cuộc anh không bình tĩnh được nữa vươn tay đẩy cửa bước vào. Lạc Lạc và Nguyệt Di thấy vậy liền đưa mắt cảnh giác nhìn anh. 
Nhìn hai nhóc cảnh giác nhìn mình anh có chút khó chịu. " Cố gắng kiềm chế" sau đó anh giở cái giọng dịu dàng nhất của mình ra: 
- Chào hai đứa 
Nguyệt Di nhìn Đằng Minh hai mắt toả sáng ( mê trai đoá) miệng chu chu: 
- Chào chú đẹp trai nha~ 
Anh nhìn và rất thích con bé í. Nhìn qua Lạc Lạc cậu im lặng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-lan-nua-nhe/1494581/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.