Với cuộc sống hiện tại An Hạ không còn mong muốn gì hơn nữa. Có Lạc Lạc, có Nguyệt Di, có cả " anh trai " Minh Quân nữa. Cuộc sống an nhàn, sáng dậy chuận bị bữa sáng, Quân ăn xong sẽ đi làm, cô đưa bọn trẻ đi học.. như vậy thật tốt... 
Một ngày như bao ngày.. 
Minh Quân tao nhã và thanh lịch trong vets đen bước xuống lầu.. 
Nhưng khi mở miệng.. 
- Tiểu Hạ, con anh dậy chưa? 
- Chưa. Anh gọi bọn nó xuống hộ em! Trông An Hạ cực kì dễ thương với cái tạp dề màu hộ cho dù cô đã 23 tuổi.. 
7 năm trôi qua rồi.. 
Vẫn đi làm, gửi tiền về cho tiểu Thiên lo cho mẹ, cô ở đây với bọn trẻ.. 
Đánh gãy suy nghĩ của cô, Minh Quân định gọi bọn trẻ xuống thì trên lầu vang lên giọng nói lạnh lùng nhưng non nớt: 
- Không cần! Tụi con dậy rồi..! 
Tuy chỉ 6 tuổi nhưng Lạc Lạc phải nói là rất trưởng thành.  Còn Tiểu Di lại rất trẻ con. Tiểu Di phóng như bay xuống lầu, nó mặc một bộ váy hồng phấn theo kiểu công chúa. Chạy vội xuống nhà nó phóng lên ôm chặt Minh Quân, thỏ thẻ cái giọng non nớt, ngọng nghịu của nó: 
- Ba Quân! Chào buổi sáng nga~ 
* Moa * nó hôn một cái lên mặt Minh Quân. 
Minh Quân mỉm cười * chụt * một cái vào má nó..anh cực kì thích con bé này, dễ thương và dẻo miệng lắm: 
- Bảo bối! CHÀO BUỔI SÁNG! 
Được hôn xong nó nhanh chóng phóng xuống, chạy lại ôm lấy An Hạ * moa* một cái nồng nhiệt 
- mami chào buổi sáng! 
Riêng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-lan-nua-nhe/1494574/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.