Khi Chúc Tự Đan chìm vào giấc ngủ, Hứa Phong Đàm mới có thể an tâm. Anh vừa ôm cô vừa lo lắng rằng cô ấy sẽ nhớ ra ký ức trước kia.
Sau một lúc lâu, anh nhận được điện thoại từ Đường Tam.
- Đại ca, Hà Tỉnh Hoà lại khiêu khích chúng ta rồi. Hắn đang tìm cách thuyết phục khách hàng của chúng ta rút vốn.
Hứa Phong Đàm nhíu mày, anh nói rất nhẹ sợ cô tỉnh giấc:
- Tìm cách giữ chân khách lại đi, tăng ưu đãi hay gì đó cũng được.
Đường Tam nghe xong liền hiểu, nhưng anh ta lắm tật nên hỏi lại:
- Sao đại ca nói bé thế ạ?
Hứa Phong Đàm thở dài, anh đành gằn giọng xuống.
- Vợ tao đang ngủ, tên điên này.
- Em xin lỗi. Đại ca với chị dâu ngủ ngon ạ.
Đường Tam nghe thấy vậy thì im bặt, sau khi chào thì liền tắt điện thoại không dám làm phiền.
Chắc có lẽ vì tiếng động nên Chúc Tự Đan cựa quậy, thỉnh thoảng lại thổn thức như đang khóc, anh liền ôm chặt lấy cô, nhẹ nhàng vỗ vào lưng gầy kia an ủi:
- Không sao rồi, có anh ở đây.
Sau một thời gian, cô ấy mới chịu yên lòng lại. Hứa Phong Đàm hôn nhẹ lên trán cô rồi cùng cô ngủ. Có lẽ giữa họ chưa từng có những khoảnh khắc yên bình này.
***
Buổi sáng sớm hôm sau, khi Hứa Phong Đàm đang đút cháo cho Chúc Tự Đan ăn thì Đường Tam chạy vội vàng tới báo cáo:
- Đại ca, chi nhanh ở phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ai-thanh-hon-toi-nguyen-rua-anh-ca-doi/2551979/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.