Sáng ngày hôm sau, Chúc Tự Đan thức dậy trong vòng tay ấm áp của Hứa Phong Đàm. Chưa bao giờ họ lại có những khoảnh khắc yên bình đến thế. Chúc Tự Đan dậy trước anh, vì thế cô có thể ngắm nhìn được nhan sắc buổi sớm của Hứa Phong Đàm.
Cô tò mò nên lại ấn mạnh ngón tay trỏ của mình lên cơ bắp của anh, bờ ngực rộng lớn và cả bả vai nữa. Vừa ấn ấn chúng, cô vừa tự thấy xấu hổ cùng vui sướng. Tự dưng cô thầm nghĩ:
- Có khi nào mình biến thái quá hay không?
Nụ cười vừa mới nở liền tắt, Hứa Phong Đàm mở to mắt nhìn cô với thái độ nghiêm túc. Chúc Tự Đan hơi sợ, cô nhanh chóng rụt tay về thì bị anh cầm chắc lấy, anh kéo ngón tay của cô lên miệng rồi liếm nó.
Chúc Tự Đan bị nhột lên kêu thành tiếng:
- Em… em không chịu được.
Hứa Phong Đàm nhếch mép cười, anh ôm chặt cô vào lòng mình, thủ thỉ bên tai:
- Mới sáng dậy, em đã muốn tập thể dục rồi à?
Bàn tay to lớn đang đưa từ từ dọc theo lưng gầy của cô, sau đó còn luồn lách xuống chun quần.
Chúc Tự Đan phát giác được vấn đề liền lấy tay mình chặn tay của anh lại, nỉ non cầu xin.
- Đừng mà.
Hứa Phong Đàm bật cười, ôm cô thật chặt rồi dặn dò:
- Từ lần sau, chú ý một chút, đừng tuỳ ý chọc đàn ông vào buổi sáng.
Chúc Tự Đan đỏ mặt gật đầu, rồi nằm gọn trong lòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ai-thanh-hon-toi-nguyen-rua-anh-ca-doi/2551985/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.