Vừa bước vào cổng trường, Kỳ Vi đã thu hút vô số ánh nhìn, ghen tị có, yêu thích có. Còn nhân vật chính thì vẫn đang luống cuống tìm lớp của mình. Lớp của cô học là lớp 11a1. Đúng! cô cũng là những học sinh giỏi nhất nhì của trường nhưng lại rất lười học. "Mẹ kiếp! Nãy giờ cứ bị mấy đứa con gái xô vào rồi, bộ không có mắt à?". Tuy ở xa nhưng cô nghe rất rõ những lời bình luận về mình trong mắt con gái: "Trời ơi! nổi giận cũng đẹp trai như vậy nữa". "Mày ơi! tao rụng trứng rồi". "Anh ấy đẹp quá không biết anh tên gì nhỉ". "Anh ấy xứng được làm đệ nhất mỹ nam". "Aaaaaaaaaa!!!..."
Đệ nhất mỹ nam cái gì chứ ông đây là con gái mà! Thì cũng chịu thôi tại hôm nay cô để tóc ngắn, phối áo thun với khoác jeans và quần jeans thì khiến người ta hiểu lầm cũng phải thôi. Mà trong đó cũng không thiếu những âm thanh ghen tị của con trai: "Hừ! đẹp cái gì chứ, da trắng môi hồng chả khác gì tiểu bạch kiểm". "Nhưng tao thấy nó đẹp thật mà". Người nọ nhanh chóng vỗ đầu người kia một cái: "Đẹp cái gì mà đẹp, có đẹp bằng Cảnh thiếu không?". "Đúng, đúng, đúng! không thể đẹp bằng Cảnh thiếu được". "Ừm! cho dù đẹp thì là cấp bậc đồng hoặc bạc thì cũng chẳng ăn thua".