" Hừ! đi thì đi! ai sợ ai cơ chứ " Tịnh Hương vênh mặt đi ra ngoài chiếc cửa gỗ cũ kỹ Chưa kịp đặt chân ra ngoài, cô ả đã nghe thấy tiếng động rợn người
" À... Húúúúúú "
" V... vừa rồi là cái gì vậy? Đáng sợ quá! " Cô ả ngồi bệt xuống, chân run run nói.
" Hm... ai mà biết được, chắc là tiếng sói kêu đấy! Sao cô còn không đi? " Tiểu Ngọc bày bộ dạng gợi đòn, khoanh tay hất hàm.
" Vậy cái tiếng " Cọt kẹt " ấy là gì? " Tịnh Hương không biết đã rúc vào trong góc nhà từ lúc nào
" Tiếng tre đó, sao? Chưa nghe thấy bao giờ à? "
" Ở chỗ tôi làm gì có mấy thứ này, mấy cái cây cảnh phiền phức của bố còn không đáng sợ như vậy!.... Tôi quyết định rồi! Tôi sẽ ở.... đây tạm một thời gian! "
" Vậy tôi đi chuẩn bị cơm, Tiểu Ngọc đi vào với ta. Cô ngồi đây chơi nhé! " Lão bà lại nở nụ cười hiền hậu
" Xì! Ở đây thì liệu mà ăn nói cho đúng mực. Cẩn thận... sẽ có một đàn sói đang chờ cô đấy! " Tiểu Ngọc cũng không nói nhiều nữa, trực tiếp đi vào trong phòng
Tịnh Hương cảm thấy rùng mình, nép sát vào giường.
--- Ở một nơi nào đó ---
" Alo... b.. ba ạ? " Lộ Khiết lúc này cũng run sợ không kém
" Ừ! Sao mà bắt máy lâu vậy? " Người đàn ông giọng ồm ồm, tỏ rõ khí thế của mình.
" C... Con... "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-dep-trai/3224560/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.