" Mấy hôm nay.... sao không thấy Tuyết Và Triết đâu nhỉ " Liễu Y Nguyệt vừa đỏ mặt vừa thốt ra thắc mắc của mình
" Hm.... không biết được nữa... hình như vẫn ở trong phòng á "
" Cái gì? Triết vẫn không dậy à? Sao ngất gì mà dai dữ vậy... " Thấy vậy nó có chút lo lắng
" Không sao đâu... Minh Triết cậu ấy dậy rồi, chẳng là vẫn nằm lì ra đấy thôi, Muốn để Tuyết lo lắng xíu ấy mà " Vi Kỳ từ với Cảnh Nam từ xa đi đến
" Vi Vi.... nãy giờ cậu với Nam Nam đi đâu mà lâu vậy? Để mình với Kiệt ca ở đây làm... mệt muốn xỉu. Mà... Dạo này hai cậu có gì đó mờ ám á nha.... "
" Mờ ám cái gì chứ... Tụi tôi không có nha... tớ mà phải mờ ám với cái tên chết tiệt này á hả? Mơ đi! " Có một sự thật không thể phủ nhận ấy là: Khi đó cô đã đỏ mặt bước đi.
Ra khỏi phạm vi chết người ấy thì Vi Kỳ bực mình tự cốc đầu, tại sao lúc đấy cô lại đỏ mặt cơ chứ? Tại sao lúc đấy mình lại sợ cơ chứ?
" Êu ơi... chạy rồi kìa... Nam Nam.... Mấy cậu có gì? Khai mau! " Liễu Y Nguyệt đương nhiên không thể bỏ qua dịp này rồi, thế là nó liên tục " Cà khịa "
" Khai? Khai gì cơ chứ? Có mà cậu khai thì có... " Cảnh Nam cũng xoay người bỏ đi hướng ngược lại với Vi Kỳ, để Lại Liễu Y Nguyệt bơ vơ đứng gãi đầu. Vẻ mặt lém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-dep-trai/3224561/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.