" À... thì... Tôi thấy cô... tưởng cô bị làm sao... nê... "
" Cảm ơn nhé! "
Cảnh Nam nghe xong ngại ngùng quay đi. Tự nhiên làm thế, hắn có chút không hiểu! hắn là nam nhân lạnh lùng cơ mà! sao lại có thể vì một câu nói mà ngượng chín mặt như thế được. Nhưng hắn vẫn không thể giấu nổi nụ cười
Trang Khả Nhi từ xa nhìn thấy cảnh tượng này thì vô cùng chướng mắt Anh lại cười với con ả kia rồi! đáng ghét! Gr... không được! Mình phải bình tĩnh! Sớm muộn thì anh cũng thuộc về em thôi! Cảnh Nam! Ả nghĩ vậy rồi bực tức bỏ đi
" Ơ! Vi Vi, Nam Nam! tớ bảo hai cậu đi nhóm lửa mà... sao chỉ có mỗi củi thôi vậy? " Liễu Y Nguyệt thấy hai con người mặt còn đỏ hơn lửa chưa làm gì bèn hỏi
" Vì Kỳ... cậu ấy vừa bị lửa bắn vào " Cảnh Nam không biết giải thích ra sao Chẳng lẽ bây giờ hắn lại nói: " Bọn tớ xấu hổ quá nên quên luôn " sao
" Hả? cái gì? Bị lửa bắn vào á hả? Cậu có sao không, đưa tay đây tớ xem nào! " Liễu Y Nguyệt hốt hoảng bỏ hết đống kẹo xuống, vội nắm tay bàn tay Vi Kỳ xoa xoa
Nó là một người rất tốt bụng, tuy tình tình trẻ con nhưng lại luôn suy nghĩ, lo lắng cho người khác như người lớn vậy
" Tớ hoàn toàn ổn, không sao cả đâu, đừng lo lắng " Cô nở một nụ cười tiêu chuẩn
Cảnh Nam nhìn thấy ngay lập tức nhớ đến một hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-dep-trai/3224555/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.