" Thấy thương tụi mày nên tao cho mày một cơ hội, có muốn hỏi gì không? "
" Bọn mày... bọn mày...tại sao hả...tại sao!!!! " Tịnh Hương mất bình tĩnh gào lên
" Tao hỏi mày..vì sao bọn mày lại làm như thế HẢ!!! " Lộ Khiết cũng không được như trước nữa
" Hừ! ai bảo tụi mày xui, chọc đến người khó xử lý, nếu không phải tại mày, tay tao cũng không đau như thế, hứ! "
" Nhưng mà tụi tao đã đưa tiền cho chúng mày rồi... tại sao..."
" Bây giờ vẫn nghĩ đến tiền cơ ấy, hừ! "
Nói xong hắn lấy trong túi một tệp tiền
" Tiền của chúng mày đây! À mà có cả tiền của tao trả cho chúng mày, cảm ơn hai cưng đã làm anh em chúng tao sung sướng, haha "
" Bọn mày...bọn chó này...tao giết tụi mày " Nhìn Tịnh Hương lúc này chả khác nào bà điên
" Hahaha..giết à...chậc...đáng tiếc cô em quá yếu đuối đi..hahaha..."
Nói xong hắn liền bỏ đi
" Đứng lạ... "
" Tịnh Kỳ! em có đuổi theo cũng chẳng làm gì được hắn đâu "
" Nhưng...chẳng lẽ chị chấp nhận...cái đó..nó...huhuhuhuh...."
" Chị cũng đang rất hỗn loạn nhưng thay vì đuổi theo bọn họ thì sao chúng ta không thử nghĩ cách trả đũa người đã làm ra tất cả mọi chuyện này. Nó hiệu quả hơn gào thét như em rất nhiều "
" Huhu..nhưng lần đầu của em...huhu.."
" Mất thì cũng đã mất rồi. Vi Kỳ! tao sẽ không bỏ qua chuyện này đâu, có một ngày mày sẽ phải khổ sở hơn gấp trăm lần...Chuyển sang phương án hai như chị nói đi "
" Hức...vâng..."
Phương án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-dep-trai/61568/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.