Nếu trong truyện cổ tích có "Cô bé quàng khăn đỏ", thì trong đam mỹ cũng sẽ có "Chàng trai quàng khăn đỏ". Thật là quá sức tưởng tượng. Thụ ở đây là khăn đỏ, công lại chính là sói! Tia nắng ấm áp lách qua từ kẽ lá để chạm được đến mắt cậu. Hơi nhíu mi, cậu chép miệng vài cái lại lười biếng có mà lên "Gối ôm ". Gối ôm khi nào đã tiến hóa lắm lông vậy a? Sao tự nó mà ấm được vậy a?... mà kệ a? Vậy càng tốt càng dễ ngủ!
Sói ca ca nhìn con người bé nhỏ đang sống chết bám chặt mu bàn chân của mình. Chậc, này là lần đầu mình gặp rắc rối như thế này, giờ còn phải lôi theo cái người này... Có nên lẳng cậu ta ở xó nào rồi chuồn chuồn không? Nhìn Vi Hữu Bân liên tục cọ cọ má. Cái mặt thì ngu si, dễ lừa hết sức! Cái tính thì ... chưa rõ nhưng cũng thuộc loại ngây ngô dễ dụ! Kiểu này mà thả giữa rừng thế này, có khi chết vì ngu chứ không vì đói!
Thôi kệ vậy, ra ngoài xong đường ai nấy đi, không can hệ! Thượng Sói ca từng bước chân trở nên thận trọng hơn, ấy là hắn sợ cái con kí sinh ăn hại kia ngã a! Xem xem, người gì mà gầy nhom, ngã cái chưa ngỏm thì bị đần, mất trí nhớ mà cộng thêm cái tính ăn hại, biếng chó thì...
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.