Truyện kể rằng, vào 1 đêm trăng thanh gió mát.
.... Không không, dẹp dẹp!!!
" Sói ca ca, anh đùa em sao!?"
" Ngươi im xem nào!"
Truyện kể rằng, vào 1 đêm gió mát trăng thanh. Giữa rừng cây hoang vu, cánh rèm đen mờ ảo phủ khắp tứ phía.
Mập mờ 2 thân ảnh leo lắt.
" Anh nói đi, anh lừa em đúng không!?"
" Tin ta cạp chết mi không!?"
Ngước lên là bầu trời bao la, ấy mà chẳng thấy vì sao nào. Chẳng thấy bóng mặt trăng đâu!
" Huhuhu vậy là anh lừa em rồi a!"
" Ngươi đừng làm như ta phụ tình ngươi vậy! Chỉ là ta cũng không biết đường!"
" Không thể nào! Anh là Sói ca ca cơ mà! Rừng cây này của anh cơ mà!"
" Ta khi nào nói cái đám cỏ rắc rối tùm lum này của ta?"
" Truyện! Theo đúng cốt truyện là vậy!"
Sói ca hừ lạnh một tiếng, đảo mắt liên tục để tìm lối ra. Trong màn đêm hiu quạnh ấy, hai nhãn thần bừng sáng... như đèn pha ô tô!
Cậu thì lạnh muốn chết, cứ nghĩ sẽ là một màn sến súa, ai ngờ truyện bị lệch về phương nào rồi.... Thằng sói này có thể nào bị ngu đi vậy...
" Sói ca, hay để trời sáng rồi tìm cũng chưa muộn đi? Tối thế này có mà thánh tìm!"
Sói ca dừng bước, khẽ khép mi.... Cũng có lí, đó giờ cũng hơi buồn ngủ. Chậm lại động tác, dùng nanh vuốt sắc bén gạt đi thảm tuyết ở một mảnh đất, khoan thai nằm xuống ngủ.
Hữu Bân chỉ có chờ thế mà lấy đà nhảy tót vào giữa hai chân trước đang khoanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-quang-khan-do/24580/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.