Bạn đang đọc truyện Bầu Trời Đêm của tác giả Mộc Tô Lý. Rừng tuyết tùng đen này đã tồn tại trong một thời gian dài, những cây lá kim khô héo rủ xuống thê lương, nhưng kỳ diệu là chúng không toả ra mùi chua và đắng của gỗ thối. Hương gỗ lâu năm vẫn còn đọng lại trong rừng, ẩn giấu 25 khoang đông lạnh* lẻ loi sâu trong rừng thông. Những khoang đông lạnh được sắp xếp ngay ngắn trong phương trận, nắp kính đậy kín đã phủ một tầng sương mờ.
Báo động chói tai làm người ta hoảng hốt, cắt ngang sự im lặng của khu rừng: “Nguồn năng lượng không đủ, xuất hiện trục trặc” “Cảnh báo: Khoang đông lạnh sắp ngừng hoạt động, vui lòng bổ sung năng lượng trong vòng 5 giây.” “Đếm ngược: 5 “ “4” “3” “2” 1” “Không phát hiện được nguồn năng lượng mới, khoang đông lạnh đã tắt”. Từ “Tắt” chưa nói xong, âm thanh điện tử không có dao động đột ngột dừng lại.
Phốc. Dưới tác động của hệ thống làm ấm khẩn cấp, lớp sương trên kính mờ đi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, để lộ một khuôn mặt anh tuấn nhưng nhợt nhạt trong khoang. Sương giá mỏng trên trán khiến anh trông lãnh đạm kinh người, như thể đã ngủ ở đây rất lâu và sẽ không bao giờ thức dậy nữa. Tuy nhiên, gần một giây tiếp theo sau khi lớp sương mờ dần, độ cong xinh đẹp của đôi mắt ấy mở ra mà không hề báo trước. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A và Sổ Ước Luân Hồi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.