1 phút sau?! 
Đoạn thời gian này khiến mọi người trong phòng thiết bị đều phải giật mình. 
“Cái gì mà 1 phút sau? 1 phút đủ làm cái gì?” Đường vô thức ngoáy ngoáy lỗ tai, trợn mắt há hốc mồm, suýt chút nữa là tưởng mình nghe lầm, tốt xấu gì cũng là một hệ thống giám sát thông minh, thông minh là như vậy à??? 
Đang sững sờ, cánh cửa nhỏ của phòng thiết bị lại được mở ra, Kim ôm Cây lau nhà nhỏ chạy vào, “Chuyện gì vậy, chuyện gì vậy! Ai vừa hét lên vậy?” 
Tư thế của gã vẫn còn hơi gượng gạo, phỏng chừng chất độc của gai chưa được làm sạch, nhưng dù sao cũng có thể chạy. 
Sở Tư giơ tay với Kim, ý bảo nói chuyện sau. Anh một hơi mở tất cả các ngăn kéo bên cạnh bàn điều khiển, lại quét sạch đồ vật linh tinh trên bàn, “Viễn trình vô tuyến ——” 
Thiết bị điều khiển còn chưa nói ra, Đường đã hiểu ý anh, nhảy dựng lên, lấy hai vật màu đen có kích thước bằng một đồng xu từ góc bệ cửa sổ, nhét vào tay anh. 
“Thu thập mọi thứ trong 20 giây, tập trung tại sân.” Khi Sở Tư đang nói, mấy người bọn họ như bị cháy đuôi tức tốc chạy đi. 
Anh nói với Kim: “Anh đi thẳng ra sân.” 
Nói xong mở cửa đi thẳng vào phòng khách, mang theo vài thứ khi anh ở cùng Kim lúc đáp xuống mảnh vỡ hành tinh này xách trong tay ra cửa. 
Tát Ách lẻ loi một mình, trông như thể hắn chẳng có gì ngoài một vài quả bom thu nhỏ phản vật chất mang theo bên mình. Không chạy vội như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-dem/1815329/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.