“Nhanh nhanh nhanh, đi ra ngoài xem người, đừng lùi bước chứ các bảo bối.” Đường thắp đèn cầm trên ngón tay giữa, hắt một tia sáng trắng xẹt qua một dãy cửa sổ, “Nhanh lên.” 
“Đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng buộc đèn vào ngón giữa, mỗi lần chiếu tôi đều rất muốn tát vào mặt cậu đấy.” Người bên trong dùng mu bàn tay che khuôn mặt bị đèn chiếu qua, từ trong phòng chửi bới đi ra. 
Sở Tư búng tay, máy truyền tin anh đang cầm xoay một vòng, lại bị anh ném vào túi. 
Anh nheo mắt nhìn nhóm người qua ánh sáng của Đường. 
Mở đầu là một cô gái xinh đẹp mang trong mình dòng máu Môn Lạc Thành rõ ràng, cho dù dưới màn đêm đầy sao, làn da của cô vẫn trắng đến chói mắt, cô có mái tóc dài màu nâu sậm, cột đuôi ngựa cao phía sau đầu, mặc áo bó sát và quần quân đội, cô không ngại để lộ vết sẹo dài mười cm trên cánh tay. 
Đầu tiên, cô đưa hai ngón tay giữa lên chóp mũi của Đường, từ khóe mắt nửa kiêu ngạo nửa lười biếng quét qua khuôn mặt Sở Tư trong bóng tối. 
Chỉ trong chốc lát, đôi mắt xanh tuyệt đẹp của cô đột nhiên tròn xoe, “Thấy quỷ……” 
Sở Tư gật đầu, “Lời thăm hỏi này tôi nhận thưa Lặc Bàng tiểu thư.” 
Lặc Bàng nhanh chóng thu ngón tay lại, đứng tại chỗ xoay người, hai gót chân hợp lại, đầu ngón tay chạm vào lông mày: “Cho phép tôi làm lại. Đã lâu không gặp, trưởng quan!” 
Khi cô hét lên, những người phía sau cũng lần lượt nhìn thấy khuôn mặt của Sở Tư, ngay lập 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-dem/1815317/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.