Quả thật có phương tiện bay thuận tiện hơn rất nhiều, một lúc sau Sở Tư băng qua toàn bộ khu rừng hoang vu nguyên sinh, đến nơi đầu tiên họ hạ cánh. 
Nơi hai mảnh vỡ hành tinh gặp nhau vẫn không hề thay đổi. Cây cầu đá run rẩy khiến anh suýt ngã vẫn còn đó. Thái Không Giam Ngục được lớp vỏ bọc vô hình bao phủ, toàn bộ ẩn hiện trong bầu trời đầy sao xanh đen, không thể nhìn thấy bằng mắt thường. 
May mắn, nó vô hình, nếu không nơi đầu tiên mà nhóm dân du cư tách ra sơ tán sẽ là ở đây. 
Sở Tư ở phía trên bay một vòng, dựa vào trí nhớ xác định vị trí của Thái Không Giam Ngục trên lục địa. 
Kỳ thật vào lúc này, chỉ cần gọi Tát Ách · Dương ra, để hắn kết nối Thiên Nhãn, đưa máy bay vào lớp vỏ vô hình của Thái Không Giam Ngục là có thể nhìn thấy cánh cửa của Thái Không Giam Ngục ở nơi nào. 
Nhưng vì anh vừa mới bày tỏ tâm tình “Anh ở lại tôi một chút cũng không vui”, lúc này mở không nổi miệng gọi người. 
Thiết lập Sở trưởng quan không biết xấu hổ phá lệ mà có điểm do dự, đang lúc anh có chút bực bội vỗ cái cần hạ cánh, chọn vị trí đáp xuống trước, khóe miệng đột nhiên bị thứ gì lạnh lẽo chạm vào. 
Sở Tư sửng sốt, tránh mặt ra lại quay đầu nhìn sang, liền thấy Tát Ách · Dương lẳng lặng đứng ở phía sau, trên tay còn thật sự cầm một quả dâu tây —— tươi, còn dính chút nước dâu. 
Vừa rồi chính là cái này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bau-troi-dem/1815337/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.