Một đôi học sinh ngoài mặt thì có phẩm chất tốt, nhưng lại không biết xấu hổ ở bên ngoài trường học vụng trộm Play (sân trường 18 cấm) Ba năm trước, Trình Ấu đụng phải một lồng ngực. Liền cảm thấy mình đã mắc phải căn bệnh trầm cảm. Vì vậy cô luôn giữ một khoảng cách với người khác phái nên trong mắt họ cô chính là một bông hoa cao lãnh. Cho đến khi anh xuất hiện với bản chất và cảm xúc quen thuộc. "À, là cậu. Đồng loại của tôi."
"Mười phút... Ách... Năm phút... Một phút." Bàn tay nhỏ của Trình Ấu theo tiếng nói, ngón tay không ngừng biến đổi, cuối cùng ngón trỏ yếu ớt giơ số một. Mắt to long lanh khiến người ta nhịn không được muốn vây hãm ở bên trong, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi bởi vì khẩn trương mà khẽ mím lại, khiến người khác muốn vuốt ve một phen. Nghe theo ý muốn ôm tiểu gia hỏa vào trong ngực, ngửi mùi thơm dễ chịu của tóc, một người nhỏ nhắn như vậy, dường như bóp một cái sẽ vỡ. Loại cảm giác này thật tuyệt, có lẽ anh đã tìm được lý do để đi học rồi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.