Thời gian học kéo dài và khó hiểu cuối cùng cũng đã kết thúc sau khi tiếng chuông vang lên lúc 11:40.
Sau giờ học lại khác với bình thường, buổi trưa lần này rất nhiều người đứng lại phòng học, mà không phải là xông vào phòng ăn để mua cơm.
"Trình Ấu, cậu muốn đi ăn cơm sao?" Vương Tử xoay người hỏi, nhưng ánh mắt không kìm được lại bay đến trên người Phó Cẩn.
"Tớ đang đợi bạn đến để cùng đi ăn." Bình thường Trình Ấu cũng ăn cơm trưa với bạn tốt Tạ Bạch Bạch.
Hai người đã biết nhau từ khi còn học mẫu giáo cho đến bây giờ, có thể nói là không giấu nhau chuyện gì, lần này chia lớp lại không ở cùng một nơi, quả thật rất đáng tiếc.
Nhưng mà, trung học Ngũ Nguyên vào mùng ba dự định sẽ phân ra một lớp trọng điểm, ba mươi học sinh đứng đầu giữa kỳ sẽ vào chung một lớp học, trọng điểm là đào tạo để khi thi đạt được thành tích tốt hơn.
Điểm số của Trình Ấu thì tất nhiên không cần phải nói, trừ Phó Cẩn, thì không có người nào qua được cô, mà phần lớn Tạ Bạch Bạch hạng hai mươi trên dưới trôi lơ lửng, cũng vẫn còn tương đối tốt.
Tạ Bạch Bạch người cũng như tên, đơn thuần khả ái, vui vẻ dịu dàng, khôn khéo hiểu chuyện, kích thích sự bảo vệ yêu thương của nhiều chàng trai, người ta hay gọi là "Tiểu Bạch Bạch", có thể nói là một trong những nhân vật quan trọng của Ngũ Nguyên.
"Vậy chúng tớ đi trước nha..." Vương Tử ngoài miệng thì nói, nhưng chân cũng không di chuyển, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-hay-doi-mat-voi-toi/80518/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.