Phòng ăn của trường tư nhân rất đa dạng dẫn đến việc ký kết hợp đồng tư lập, Ngũ Nguyên chỉ có ba phòng ăn lớn, mỗi khi tan học, sẽ có một tốp người chen lấn chạy về phía phòng ăn. Chó sói nhiều mà thịt ít, chính là loại cảm giác này.
Khi Trình Ấu bọn họ đến quán ăn, cách giờ tan học đã qua một tiếng đồng hồ, không có thức ăn gì ngon để chọn.
Phòng ăn đầy ắp cả người, cũng không thiếu những người hướng bọn họ chỉ chỉ trỏ trỏ, việc này khiến Trình Ấu hơi phiền não. Cô ghét loại cảm giác như bị tiếp nhận xét xử này.
Khó khăn lắm mới tìm được một vị trí hẻo lánh, ba người ngồi xuống lẳng lặng ăn cơm, Trình Ấu nhìn trứng chiên cà chua và thịt xào cà rốt trộn lẫn trong khay, nhịn xuống tính tình muốn lựa cà chua và cà rốt nửa đời không thích ăn ra.
Đột nhiên trên đầu một mảng ấm áp, ngẩng đầu lên, Phó Cẩn cười cười nhìn cô, "Đều không thích ăn hả?"
Đáng chết thật, làm sao mình lại để lộ thói hư tật xấu kén ăn chứ.
"Wow~ xoa đầu kìa, thật là dễ thương ~." Tạ Bạch Bạch ở một bên hô to.
Trình Ấu uốn éo một chút, "Tớ chỉ không ăn cà chua thôi."
"Thôi nào, tớ nói với cậu một chút, sở thích Dữu tử của chúng tôi. Trứng chiên cà chua chỉ ăn trứng, bởi vì nước canh có mùi vị không tệ, nhưng con gái quả thật không thích ăn cà chua. Những thức ăn chưa chín cũng không thích ăn, ví dụ như dưa leo, củ cà rốt không xào chín liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-hay-doi-mat-voi-toi/80519/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.