Editor: Tương
(Editor: gậy gì mọi người tự hiểu ha :>)
2-A
Ở góc cuối cùng của hàng thứ tư, một nam một nữ lẳng lặng nhìn nhau, có lẽ nên nói chính xác là, tay của nữ sinh đang che miệng mình, ngăn lại tiếng thét chói tai, mắt trợn to như chuông đồng. Nhìn nhau không nói gì, không khí tựa như bị đình trệ.
Tại sao cậu lại ở đây? Tại sao ngày hôm qua cậu không đợi tôi? Từng cái vấn đề trôi qua trong đầu cô, trái tim quá mức mê mẩn sau một vòng lại khôi phục sự bình tĩnh.
Có lẽ anh chỉ tới để học, nói lời chào với mình cũng vì sự thân thiện mà thôi, không nên suy nghĩ quá nhiều.
Trình Ấu xoắn xuýt và buồn phiền, cô không có tư cách gì để nổi giận với Phó Cẩn, nhưng trong đầu lửa giận càng cháy càng lớn bất cứ lúc nào cũng có thể phun ra ngoài.
Qua rất lâu mới nặn ra một câu trả lời, nghiêng đầu cũng không nhìn Phó Cẩn, âm thanh mang chút oán trách, "Không muốn."
"Nói dối, em là muốn gặp tôi đến điên rồi." Thiếu niên ở khoảng cách gần hơi thở nóng bỏng phun trên chiếc cổ yếu ớt của Trình Ấu, khiến cho da đầu cô một trận tê dại.
Đúng vậy, cô muốn Phó Cẩn nghĩ đến phát điên.
"Vậy cậu thì sao?" Nhìn thẳng vào mắt Phó Cẩn, nếu trong mắt có một tia do dự cô có thể sẽ nhìn ra ngay.
"Người tôi muốn chính là em. Sẽ không phải ai khác." Có thể cùng anh trải qua những năm tháng dài, hiểu nhau, nương tựa lẫn nhau.
Câu trả lời hơi lạc đề,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-hay-doi-mat-voi-toi/80515/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.