Chương trước
Chương sau
Editor: Tương
Ngày kế tiếp, sáng sớm thời tiết mát mẻ, đám mây thỉnh thoảng che lấp mặt trời nóng rực.
Tất cả như bình thường tiến hành đâu vào đấy.
Con nhà giàu từ trên xe bước xuống, nói chung một là gia đình đi giống như thế hai là đi xe buýt hoặc là đi xe đạp và cuối cùng là đi bộ.
Một chiếc xe Bentley ở bên trong rất nhiều chiếc xe sang trọng khác đang chậm rãi dừng trước cổng trường, không lâu sau trên xe một thiếu niên mặc đồng phục của trung học Ngũ Nguyên bước xuống, đồng phục học sinh rất bình thường đơn giản nhưng anh mặc vô cùng khí chất. Hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người, khiến người ta không nhịn được phải đứng lại nhìn.
Đồng phục học sinh mùa hè của trung học Ngũ Nguyên rất đơn giản, nam sinh mặc áo sơ mi tay ngắn, quần tây kaki, nữ sinh thì cũng mặc áo sơ mi tay ngắn nhưng có thêm chiếc nơ đỏ, cùng với chiếc váy kaki kẻ sọc.
Đây là người như thế nào? Đi tới đâu, ánh sáng liều chiếu tới đó, trở thành tiêu điểm của toàn trường.
Một cái giơ tay nhấc chân cũng cho thấy xuất thân của anh rất tốt, lễ nghi thích hợp tạo cảm giác tao nhã. Dáng người cao ngất, biểu tình lạnh nhạt, mặt mũi anh tuấn, tản ra hơi thở mạnh mẽ thuộc về anh, điều này cực kỳ hiếm thấy trên người nam sinh ở độ tuổi này.
Không biết là ai bắt đầu nói ra cái tên "Phó Cẩn", không cần trong chốc lát, mọi người ở đây đã bắt đầu bàn tán sôi nổi.
"A a a a! Anh ấy chính là Phó Cẩn, thành tích hạng nhất vạn năm đó, thật là đẹp trai quá!"
"Phó Cẩn đẹp trai thật, không biết đã có bạn gái chưa, tớ còn có cơ hội hay không.~"
"Không được, tớ sắp bị Phó Cẩn làm cho say mê, anh ấy so với Trác Uý Nhiên oppa còn đẹp hơn mấy ngàn lần!"
"Phó Cẩn bộ dáng không nên là con mọt sách sao?! Thành tích tốt như vậy, còn đẹp trai như thế, khiến nam sinh chúng ta còn dư lại biết sống thế nào đây!"
...
Lời yêu mến và hâm mộ vang bên tai không dứt, nhưng Phó Cẩn mắt điếc tai ngơ, nhàn nhã đi về phía mục tiêu của anh, phòng học.
Không biết tiểu gia hỏa có trách anh hay không?
Xung quanh cũng không thiếu các nam sinh ghen tị khi thấy Phó Cẩn được nhiều người hâm mộ vây quanh, miệng nói lời mỉa mai:
"Không phải chỉ là thành tích tốt một chút thôi sao, người lớn lên đẹp trai là điểm sao? Hừ, cũng không biết nhà có thể mua được mấy cân đất!"
"Đúng vậy, nhìn trong mắt cậu ta không coi ai ra gì kìa! Cho mình là ai chứ!"
...
Nhưng loại giễu cợt này lập tức bị phản bác trở về.
"Ngu dốt, đừng quên Phó chủ tịch tỉnh chúng ta họ gì, chớ ở Ngũ Nguyên này lăn lộn nữa, cút về nhà mà ăn đất của cậu đi."
"Thật xấu hổ mất mặt, đánh vào mặt đi, piapiapia (1)!"
[(1) tiếng đánh ._.]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.