Edit: Tương
Trong tay là bàn tay nhỏ bé nhu nhược không xương làm cho Phó Cẩn yêu thích không muốn buông tay, trong lòng bàn tay truyền tới cảm giác nhột làm cho đáy lòng anh có chút ngứa ngáy.
Trên mặt thiếu niên là nụ cười cố định, "Vậy thì, một lúc là bao lâu?"
"Mười phút... Ách... Năm phút... Một phút." Bàn tay nhỏ của Trình Ấu theo tiếng nói, ngón tay không ngừng biến đổi, cuối cùng ngón trỏ yếu ớt giơ số một.
Mắt to long lanh khiến người ta nhịn không được muốn vây hãm ở bên trong, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi bởi vì khẩn trương mà khẽ mím lại, khiến người khác muốn vuốt ve một phen.
Nghe theo ý muốn ôm tiểu gia hỏa vào trong ngực, ngửi mùi thơm dễ chịu của tóc, một người nhỏ nhắn như vậy, dường như bóp một cái sẽ vỡ. Loại cảm giác này thật tuyệt, có lẽ anh đã tìm được lý do để đi học rồi.
"Cậu muốn ôm mấy phút trong một lát đều có thể."
"Thế năm phút trong một lát đi..." Thiếu nữ nói chuyện hơi nóng phun ra trước ngực xuyên qua chiếc áo sơ mi trắng mỏng, một cảm giác nóng bỏng chậm rãi quét qua toàn bộ cơ thể.
Gió nhẹ phơ phất, trên hành lang yên tĩnh, một đôi nam nữ tuấn mỹ đang ôm nhau thâm tình, nếu bị người ta chụp được, chắc chắn là một bức ảnh đặc biệt đẹp.
Đây có phải là giống như trong sách viết, động tình? Trình Ấu bắt đầu suy nghĩ lung tung. Cảm xúc quá tốt, không buông tay được, lẽ ra gậy của nam nhân nên lặng lẽ cảm thấy mới phải.
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-hay-doi-mat-voi-toi/80513/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.