Ăn giấm chua bực bội là một chuyện, bên ngoài nhìn vào là một chuyện khác. Trình Ấu cũng không tính đi tới chào hỏi. Tín nhiệm tối thiểu vẫn phải có, nếu dễ dàng tức giận, người tổn thương chính là mình. Hà, lòng phóng khoáng, lòng phóng khoáng. Đưa tay vỗ vỗ ngực thuận khí.
"Ey, ey, ey, không thể vỗ." Trình Ấu vừa vỗ sân bay (1) của mình lại vừa có chút khẩn trương, còn chưa có lớn lên đâu, không được vỗ bẹp đi.
[(1) ý chỉ ngực bả đó]
Từ hai ngày trước Phó Cẩn đã từ bỏ "tính tình tốt" trước sau như một, vô cùng không nhẫn nại, nhất là bề ngoài còn phải giả vờ vui vẻ hòa thuận, dáng vẻ bạn tốt thì tôi cũng tốt. Anh chán ghét Trần Vũ Ngưng, dính người cực kỳ, ông nội lại yêu cầu anh trong vòng một tuần lễ phải đem tất cả sức lực thỏa mãn các mong muốn của cô ta. Một đôi mẹ con phiền toái, thật là làm cho người ta muốn tránh cũng sợ không kịp.
"Anh Cẩn, chúng ta đi uống trà sữa đi." Trần Vũ Ngưng lắc lắc cánh tay của Phó Cẩn, thấy sắc mặt anh âm trầm cũng làm như không biết, trên mặt vẫn là một nụ cười vui vẻ.
Bất hạnh mười mấy năm trước kia cô ta muốn đòi lại từ Phó gia, đặc biệt là Phó Cẩn, một nam sinh ưu tú, gia sản giàu có cùng địa vị to lớn. Nếu như có thể gả cho anh, tương lai của cô ta có thể tưởng tượng được, nhất định cơm áo không lo, muốn mua cái gì liền mua cái đấy, những thế hệ sau quan gia cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-hay-doi-mat-voi-toi/80521/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.