Bạn đang đọc truyện Vợ Tôi Đến Từ Ngàn Năm Trước của tác giả Hoa Chưa Nở. Hứa Thanh lạch cạch chạy như điên trong màn mưa ở trên đường, ống quần xắn cao, nước bắn tung tóe xa mấy mét. "Tiểu Hứa, không mang ô à? Chú bảo vệ ngồi trong buồng bảo vệ từ xa thấy cậu chạy tới như chó thoát dây cương, liền lấy ra một chiếc ô từ dưới gầm bàn, đợi cậu đến gần giơ chiếc ô lên, lắc lắc hai cái ý bảo cậu nhận lấy.
"Nửa đường bị hỏng "Hứa Thanh cuối cùng cũng chạy tới chiếc ô ngay cạnh buồng bảo vệ, hướng chú bảo vệ khoát khoát tay, vừa cúi đầu nhìn thân mình từ trên xuống dưới một lần, lau nước mưa dính trên mặt. " Dù sao cũng bị ướt rồi, không cần phiền phức " Dứt lời, anh ta buông thẳng ống quần xuống, tiếp tục đi về phía tiểu khu. Tiểu khu cũ nên những hộ gia đình sống ở đây tương đối ít, thời tiết như thế này càng không thấy có lấy một bóng người, một đường đi như bay lao về phía lối vào hành lang. Hứa Thanh giậm mạnh chân hai cái, cúi đầu kéo góc áo cho nước chảy xuống. Sau đó vừa cho tay vào túi quần tìm chìa khóa vừa bước vào tòa nhà.
Trong hành lang mờ tối, ánh sáng đèn bị động tác giậm chân tác động sáng lên, Hứa Thanh sững sờ nhìn bóng dáng bên hông cửa nhà mình. Đó là một cô gái, đang dứng dựa lưng vào vách tường, cảnh giác nhìn lên ánh đèn sau đó lạnh lùng nhìn anh, trên mặt mang theo vẻ đề phòng. Vài sợi tóc bết vào mặt, ngọn tóc lấm tấm những giọt nước, xem ra cũng là vừa đi trong mưa. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ảnh Đế Hiền Thê và Một Bước Lên Tiên.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.