Khương Hòa ở bên ngoài vẫn thật sự rất nghe lời.
Tránh được một kiếp bị thăm dò theo dõi.
"Cái này được gọi là đèn xanh đèn đỏ, đèn đỏ sáng lên đại biểu không được đi, đèn xanh mới được đi qua."
Hứa Thanh ra hiệu đèn giao thông tầm cao, tiếp tục phổ cập: "Đây cũng là luật pháp, nếu như không tuân thủ, những chiếc xe đó sẽ rất nguy hiểm, và còn xúc phạm luật pháp. Cô phải nhớ thật kỹ."
Một cao một thấp đứng dưới đèn đường giao thông ngẩng đầu, ước tính thời gian. Vẻ mặt nghiêm trọng.
Thật giống như hai người ngốc.
Đối với một người không có việc gì, ngày ngày nhàn rỗi, ru rú ở nhà như Hứa Thanh mà nói. Cho dù không đem người cổ đại đi phổ cập, hay là cùng một cô gái đi dạo thì cũng thật thú vị.
Đem theo Khương Hòa đi dạo ở ven đường một vòng. Một chút tâm tình khẩn trương của lúc trước cũng từ từ được thả lỏng.
Khương Hòa thành thành thật thật đi ở một bên, im lặng đánh giá thế giới này. Tất cả những đồ vật trên đường đều rất hiếu kì. Đèn đường chuyển sang màu xanh, các cửa hiệu ở ven đường. Thậm chí ô tô phát ra âm thanh cô ấy đều hướng tầm mắt nhìn.
"Thích cái nào?"
Hứa Thanh không quên chuyện dây buộc tóc lúc trưa. Dừng trước một cửa hàng nhỏ ở đường sắt, nhìn một lượt những vật nhỏ ở bên trên, hướng Khương Hòa hỏi: "Còn những cái này.. Có thích không?"
Anh ta thuận tay cầm lên một chiếc khuyên tai lông xù, định giúp Khương Hòa đặt lên thử thử, nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-den-tu-ngan-nam-truoc/154747/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.