Máy giặt bắt đầu hoạt động phát ra những tạp âm.
Tai của Khương Hòa có hơi hồng hồng, ngồi ở trên nghế sô pha tiếp tục xem video phổ cập về lịch sử.
Hứa Thanh ngồi ở một bên cho mèo ăn, thỉnh thoảng lại liếc nhìn cô ấy.
Lại liếc mắt nhìn chân của Khương Hòa.
Không đúng.. Lần trước thấy cô ấy đổi giày cỏ, chân của cô ấy rất tốt mà.
Nghĩ tới việc của mấy ngày trước, Hứa Thanh một bụng hoài nghi. Nghĩ một lúc lâu, sau đó cầm điện thoại lạch cạch bấm chữ.
"Bó chân xuất hiện từ khi nào."
Tra baidu một lúc, một đống đáp án. Có đáp án là Tùy, có đáp án la Nam Đường. Càng nhiều hơn nói là sau thời Bắc Tống thì bắt đầu..
"Khụ.. Cái đó là gì vậy, cô nâng chân lên một chút."
"Không nâng."
"Vừa nãy cái đó là.." Hứa Thanh nói một nửa thì không tiếp tục nói nữa. Khương Hòa xấu hổ, buồn bực trừng mắt nhìn anh ta.
Thấy biểu tình của cô ấy như vậy, trong não của Hứa Thanh có một tia sáng xẹt qua, dừng một chút rồi lại vỗ vào đùi một cái, ai ya!
Ngày hôm đó mua một đống nội y đủ các loại kích cỡ, cô ấy đều không mặc!
Bó chân cái quái gì, cái đó căn bản chính là..
Ánh mắt của Hứa Thanh theo bản năng liếc qua, ánh mắt đang lườm anh ta của Khương Hòa vừa thẹn vừa giận.
"Dâm tặc"
"Gì?"
Leng keng
Phi tiêu sắt rơi trên mặt bàn, Hứa Thanh ngậm miệng, ôm mèo quay người lại nhìn máy giặt kêu vang âm thầm tặc lưỡi.
Hóa ra không phải là bị suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-den-tu-ngan-nam-truoc/154752/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.